Vợ trả lời thay chồng tâm thần trước tòa vì phạm tội giết người – phần 2
Bà Vẹn cho hay, bà không tận mắt chứng kiến cảnh chồng đâm ông Tâm. Tuy nhiên, khi hay tin, tay chân rụng rời. Sau một hồi chết lặng, bà lấy hết bình tĩnh đi tìm chồng, đồng thời đến gia đình ông Tâm thăm hỏi.
GIAN NẠN TÌM ÁN TREO CHO CHỒNG
Biết chồng có lỗi, bà chạy vạy khắp nơi, thậm chí vay lãi nóng để đưa cho ông Tâm điều trị vết thương. Bà biết, chừng ấy tiền sẽ chẳng thấm tháp vào đâu nhưng cũng thể hiện được cái tình, sự quan tâm của mình. Cũng vì điều này, sau khi được điều trị xong, ông Tâm và bà đã có tiếng nói chung trong việc bồi thường dân sự mà không có tranh chấp gì.
Vào ngày 3/10/2011, do Gian có nhiều biểu hiện bất thường, chính quyên địa phương đã bắt buộc chữa bệnh tại Viện giám định pháp y tâm thần Trung ương Phân viện phía Nam. Đến ngày 21/12/2012, bà Vẹn xin đưa chồng về điều trị tại nhà và được chấp nhận. Đó cũng chính là lý do bà phải dẫn chồng đến tòa án.
Trong phiên tòa hôm đó, bà cùng chồng đứng trước vành móng ngựa. Một vài câu thẩm vấn Gian trả lời được, một vài câu, ông đứng im lặng. Đến lúc nàỵ, bà lại trả lời thay. Bà nghẹn ngào cho biết, hoàn cảnh gia đình rất khó khăn. Chồng có tiền sử bệnh tâm thần. Năm 2012 có điều trị bắt buộc, hiện cũng đang tiếp tục điều trị ngoại trú tại khoa thần kinh bệnh viện Đa khoa Long An. Chính vì điều này, bà xin tòa cho chồng được hưởng án treo cho tội giết người của chồng.
Mặc dù vậy, kiểm sát viên nêu quan điểm, qua phân tích diễn biến tâm lý của bị cáo từ khi cãi vã đến lúc đâm ông Tâm thì thấy hoàn toàn logic, bình thường. Kết luận giám định pháp ỵ tâm thần cũng kết luận rõ bị cáo hoàn toàn đủ điều kiện để làm việc với cơ quan pháp luật. Tại phiên tòa sơ thẩm, giám định viên cũng khẳng định bị cáo trả lời đúng những câu hỏi do HĐXX đặt ra. Còn việc bà Vẹn cho rằng chồng bị bệnh tâm thần phân liệt, ảnh hưởng đến khả năng điều khiển hành vi cũng chỉ là tình tiết xem xét giảm nhẹ chứ không phải là tình tiết không truy cứu trách nhiệm hình sự đối với bị cáo.
Giờ nghị án, bà Vẹn quay quắt nhìn chồng, lon ton gặp người này, người kia để hỏi xem chồng mình có thể được giảm từ án tù thụ án thành án treo hay không. Khi mọi người nêu quan điểm: “Điều đó khó có thể trở thành hiện thực”, bà gục mặt xuống bàn trong đau khổ. Giọng rấm rức: “Hai vợ chồng sống đời, ở kiếp với nhau. Giờ, ông ấy đang bị bệnh, tôi chỉ mong ông được tù treo để có thể chăm sóc. Tôi sợ, ông ấy đang bệnh tình như thế, nếu phải ngồi tù thì biết làm sao?”.
Phải chịu trách nhiệm những gì mình đã gây ra
Giờ nghị án kẽt thúc, HĐXX nhặn định, hành vi của Gian là đặc biệt nguy hiểm. Bị hại Tâm sống sót là nằm ngoài ý thức chủ quan của bị cảo. Trước đây, trong phiên tòa sơ thẩm đâ xem xét các tình tiết thành khẩn khai báo, ăn năn hối cải, gia đình đã bồi thường một phần thiệt hại, bị tâm thần phân liệt… Bên cạnh đó, trước đây, ba lần bị cáo được đưa đi giám định pháp y và đều có cùng kết quả là trong quá trinh gây án có thé nhận thức được mọi chuyện. Do đó, bị cáo phải chịu trách nhiệm đã gây ra. Từ những điều này, tòa bác đơn kháng cảo, tuyên y án sơ thầm bảy năm tù giam về tội giết người.